Sunday, July 03, 2005

(draft) nho hoang a


nhớ hoàng a






hỏi em nghĩ gì cho mai sau
ôm đầu nhắm kín đôi mắt sầu
anh thương em lắm chiều nơi ấy
nghe lòng buồn hơn em thật lâu

giã từ em cuối mùa thu ấy
trang trãi đời nầy đến mãi sau
trời cao bạt gió theo phương ấy
y nhung thơm mùi xanh cỏ lau

tưởng chí hùng cao vượt núi xa
u hoài thân đổ gốc cây già
quê nhà xa quá chân không bước
non nước đâu rồi dạ xót xa

trời cao một nỗi mơ không thấy
dẫm nát cỏ mềm không ngõ ra
lời vàng cho em lòng bỏng cháy
vang xa về thành đô rất xa



0 Comments:

Post a Comment

<< Home