Friday, July 22, 2005

bien trao


biển trào




nhà tôi hướng đông mặt tiền hứng biển
cha mẹ tôi trúc già
các anh tôi vất vả phương xa
sớm chiều tuổi xanh áo quần mặn muối

tóc tai lâu ngày rối tung như con sóng vội
biển đã muôn triệu lần dỗi hờn

biển cho tôi chén gạo chén cơm
tôi mang về nuôi em nuôi mẹ
nhà tôi nghèo mẹ tiêu tiền lẻ
con cá nhụ cá thu
mẹ xâu từng con không dám ăn đem bán
mua rau dưa hàng quán bằng tiền xu
biển cho tôi tốt da nám nắng
tối tối tôi ngồi cho lũ em vuốt êm từng vuông thịt xạm
mẹ nâng chén lên nước mắt lại trào
còn tôi cũng không nhờ tai mà nghe sóng vỗ rì rào
trong lòng cha tôi chua xót

biển cho tôi con sò cái ốc
tôi luộc sò nướng ốc cho em
nửa chiếc vỏ sò cha tôi lấy làm gạt tàn thuốc lá
cha gạt thời gian bao đau xót êm đềm
nhánh san hô em tôi mang đến trường bị ngã
bỏ bên đường mỗi sáng em đi

ngày biển với tôi đến tuổi dậy thì
đêm trăng vàng bủa lưới
sóng êm áo quần chẳng ướt
tôi thương biển như cô giáo áo vàng
đo trời dệt mộng
tôi mơ màng trên biển cả thênh thang


những đêm khuya biển động
cha mẹ tôi thức suốt đêm nằm nghe tiếng sóng
gió lộng tràn qua khung liếp ngang
tôi vững tay chống chọi những ngang tàng
biển nuôi tôi nỗi lòng cuồng nộ
nên tôi lớn lên theo ngày khốn khó
đâu đêm trăng rằm đâu sáng trời trong
đâu tiếng hát câu hò diễu cợt đùa bông
đâu tháng ngày trước mặt
đâu tuổi thơ trải lòng trên cát
đâu mười lăm mười bảy những huyên thuyên

biển đầu tiên là cát mềm sóng giạt
là vạt buồm nghiêng trên nước thiêng
là cha tôi mang về con ngân con trích
là con nước êm đềm theo tháng ngày âm lịch
mà đẫm cát vỏ sò
mà chiều vang vang tiếng hò kéo lưới
mà lòng bay bay theo đại dương
mà mỗi chuyến đi tôi lớn nhanh như biển
mà hồn cao xa hải âu

cha mẹ tôi khuya nghe sóng gầm thức canh cầu nguyện
cho tôi nhẹ áo mầu
cho các em tôi mang về con cá con cua

____________________________

đêm ngủ ở nhà họ phan ngày 2 tháng 6 năm 1974





0 Comments:

Post a Comment

<< Home