noi long thang ba (draft)
nỗi lòng tháng ba
một đêm tháng ba
thành phố không côn trùng không súc vật
chuyến tàu đêm còi gọi vang người yêu đã mất
vội vả rời sân ga
nao nao lòng khách không nhà
nỗi buồn vỡ đê lòng ta
trào lên mắt ta nhức nhối
thành phố đêm vô cùng
có những mái nhà những ngọn đèn những mảnh đời khổ lao ghê gớm
tiếng tàu khuya xé toang đêm xiết bao đau đớn
cô độc trong biến cố này
ta gù lưng cưu mang giữa đại lộ ngàn năm to lớn
có em
cùng kỷ niệm buồn đau thời đại
cứ bảo ta lạc loài
thét gào thân phận khó
ta viết như thời gian
có những rãnh sâu hằn nhanh lên trán
có đời ta đời em
sống nhanh chậm từng giây từng phút
hiện thực giữa thành phố đêm
và những ảnh tượng quái dị
rõ ràng lên hoài niệm nhảm nhí
như bóng đen chiến trường
thần chết hay tâm linh tự kỷ
ta sợ nó hơn sự chết
còn nhiều điều phải viết
giòng mực lăn trên mặt giấy như vỗ về mình
cây cối lên xanh cho đất đai ý nghĩa
đời đẹp thêm trong nỗi nhục vinh
nên ta vẫn cười khi tiễn em vào huyệt địa
đêm dù sâu thẳm không gian
giác quan
biết ta sừng sững
và hơi thở
biết thành phố hiện thực cõi đời
biết niềm tin nguy nga ở đó
biết ta hà hơi nuôi dưỡng tuổi xuân thời
thành phố tháng ba
đêm không ngủ
thèm chết hơn thèm rượu thèm trà
thèm em hơn thèm no đủ
những hồi còi gầm rú
0 Comments:
Post a Comment
<< Home