Saturday, September 10, 2005

chuyen hai muoi bon gio

chuyện hai mươi bốn giờ



một ngày có buổi sáng buổi trưa buổi chiều
một đêm từ sao hôm xuống thấp và sao mai lên cao
hết hai mươi bốn giờ cho đời người trăm tuổi
ta ra đời vào ba giờ sáng giữa nỗi vui mừng xót đau mong đợi
mai sau ta có chết đúng ba giờ như lúc sinh ra
ừ đời ta chẳng trọn hai mươi bốn giờ ngắn ngủi ngọc ngà
nhưng sao quá thênh thang
sao ta mãi bôn ba dời đổi

0 Comments:

Post a Comment

<< Home