con duong giua ta va em
con đường giữa ta và em
người chẳng ở hai sông một lúc
và chẳng bao giờ tắm hai lần cùng giòng nước ấy
ta ở nơi đây
nhưng lúc nào cũng tưởng bên em
đôi mắt người sài gòn
dung nỗi sầu ngàn dặm
hồn mơ rừng xanh thẳm
cây lớn nhanh trong đêm
em ơi nguồn nước nguồn
quanh co miền sơn cước
mãi xuôi về đất phước
mãi lao khổ đời mình
ta yêu em ngày xanh
ta thương em màu vàng
sài gòn và rừng núi
ngoằn nghèo con lộ nguội
ngăn đôi ta đôi đàng
ta hiểu em nhiều lắm
sài gòn ơi việt nam
lòng dâng bao mối thảm
sôi sục mạch nước ngầm
cô con gái sài gòn
đời em như trái ngon
nhưng buồn sâu con mắt
nhưng sầu tái trời từng cơn
người thanh niên da vàng
người thanh niên việt nam
trông hiền lành như đếm
hồn sục sôi mắt thênh thang
rồi về ngang sài gòn
đôi lần đến thăm em
ừ thì ta trở lại
nhìn em cười em yêu
tuổi hai mươi da vàng
vàng như trang sách dở
da hai mươi em xám
tình hai mươi em đâu
đời hai mươi vất vả
lao khổ còng lưng trâu
gặp em giữa sài gòn
này cô gái sài gòn
vẫn có ta yêu em
0 Comments:
Post a Comment
<< Home