Tuesday, January 17, 2006

anh biet anh biet gi em a

anh biết anh biết gì em à



ngon lành gì


em ơi
anh sắp đi ăn trưa với chị
bon appétit
ngon lành gì
chị nói về anh
không có vợ con bồ bịch thì hơn thầy tu
no đói không biết
hay dở không biết
hết còn không biết
xấu đẹp không biết
ngủ thức không biết
nhảy nhót không biết
lời thật giật mình
anh như vậy sao em



khi người yêu anh buồn


vậy anh biết cái gì
anh biết anh biết gì
anh biết hết mà
anh biết
khi đường rầy song song gặp nhau
khi mặt trùng dương dậy sóng
hai đường rầy gặp nhau khi nào vậy anh
khi đỉnh núi già gió lộng
khi đất trời ơi biết đau
khi người yêu anh buồn
anh biết ừ anh biết
quê hương đang nhớ anh
thằng con xa mong làm lưu thần nguyễn triệu về trần




làm thân con quốc quốc


chán anh quá anh có trong paltalk không anh
anh đang làm thơ anh không vào paltalk
anh đang làm thơ cho anh em à
đừng phá giòng xúc cảm của anh
please
em lo anh làm việc không lo làm việc lại lo làm thơ
thơ anh làm anh ương ương dở dở
thơ anh làm anh như dại như khờ
anh đã làm việc đêm qua
đã làm suốt đời
đã làm con quốc quốc
vậy hôm nay anh không làm việc
em đang dạy cho bọn mất dạy trên paltalk một bài học
bọn mặt dày xé cờ
bọn to mồm chà đạp tự do
bọn ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản
em phải dạy cho chúng biết lẽ phải làm người

mỏi cái gia gia những đêm dài tĩnh mịch
em phải dạy cho đúng
anh biết



anh biết anh biết gì


ừ anh bước ra sân
cánh chim trời lẻ loi bay về đâu
chim ơi
làm sao ta bay bổng lên trời
làm sao ta về quê hương
mắt ngó
lòng trông
chim ơi
anh cứ nhìn theo lòng bỗng bồi hồi
anh biết
anh biết anh biết gì rồi em ạ
em ơi



đâu người xưa cảnh cũ

anh làm xong bài thơ rồi đó

hay lắm
hi hi hì hì
anh cứ tự làm rồi tự khen

sẽ đọc cho em nghe nhé
dạ anh cứ đùa hoài
thật mà
em có biết đường rầy xe lửa gặp nhau không
ở đâu anh anh lại nói hoài à
là kỹ sư mà
anh biết nó song song
nhưng mà gặp nhau đó em
gặp ở đâu anh đã hỏi rồi mà
cuối chân trời xa cuối tầm mắt đó mà
em có biết lưu thần nguyễn triệu
anh nghĩ nó gặp nhau chứ không phải nó gặp nhau
còn trở lại quê hương
còn anh
không lạc được thiên thai
có chung quanh nhiều thần tiên nam nữ
cũng không được về quê cũ
dù không còn ai nhận ra mình
người xưa đâu cảnh cũ
mà anh vẫn không về được



đây một niềm riêng


em có thấu bài thơ của anh
dù xa xăm diệu vợi
dù thăng trầm xót đau
anh biết người yêu anh đang vui hay buồn
vì anh cũng đang vui buồn quá đỗi
vì anh đang hắt hơi nhảy mũi
anh biết



tri kỷ


em nói tiếng tây anh nói tiếng mỹ
em không biết anh nói gì
anh đã vào nhà thầm thì với cái computer
em à
anh đang nói với cái computer như tri như kỷ
mỗi khi làm thơ
anh như người say ruợu
mấy mươi năm sau chửa tỉnh lại bình thường
lại đường rầy lại chim trời lại lưu thần nguyễn triệu
những điệu vần chưa nói ra mà ai cũng biết
đã bao lâu nay anh cứ thẩn thờ
không
đừng cho anh không biết
đừng thấy anh như dại như khờ mà ghét thơ
đừng thấy anh bơ phờ mà nói anh lẩn thẩn
đừng thấy anh thờ ơ mà la
anh không gặm nhấm những điều vớ vẩn
anh thấy em à
anh thấy nó gặp nhau
anh biết em à
nó gặp nhau thiệt mà



tô thị mỏi mòn


em à
anh quên đi ăn trưa
chị vẫn ngồi chờ anh
anh biết chị đang ngồi chờ anh
như chờ nàng tô thị
anh đâu thấy đất trời hôm nay bí xị
em đâu rồi
em đâu biết anh biết gì
em đâu rồi
à em mải mê làm op
có ai mải đợi anh trong room không

em ơi
____________________________________
chat trên skype trưa ngày 2 tháng 12 năm 2005


((Ghi chu: Can 1 giong nam va 1 nu dien doc bai tho nay. Cau in dda^.m la gio.ng nu+~. Khong can doc ten ca'c tie^?u dde^` neu doc toa`n ba`i go^`m 8 ddoa.n. Neu chi co 1 nguoi thi khong ca^`n nga^m ca'c ha`nh in dda^.m))

0 Comments:

Post a Comment

<< Home