Wednesday, July 19, 2006

cai co chai

cái cổ chai


này em
bản đặc biệt của nữ sinh nữ sĩ nữ tinh
sao em cứ đứng chông chênh
trên guốc cao

môi son má phấn cơi trầu
mi cong tóc suối cuối đầu
mắt mơ mờ canh trường
khóc cười chao ôi rất tội
em đừng vội qua đường
đừng sang ngang lúc trời còn tối
đừng thèm mong đợi
một kẻ tới một người thương

ừ em
hãy giữ lấy cái cà vạt nhàu
hãy bỏ lại con mực khô đậm màu nhỏ nhắn cho anh dằn túi
để anh đem về lai rai với chai ếch ô chờ mồi từ năm ngoái
bỏ lại những ngày trắng đêm đen giành nhau tra tấn
thức nỗi đoạn trường
nhớ cái cánh gà khẳng khiu anh gặm nhớ những đường cong anh nhìn sau ót
cái cánh gà anh rơi xuống đất anh tìm anh làm em sợ anh chơi ngầu anh lượm lên ăn nốt
giữa chỗ đông người lại kẻ qua
làm xấu mặt người ta làm buồn lòng nẫu
nhớ những cái nhìn lấm tấm bụi đường xa
hằn lên mặt anh dấu đại bàng dấu chân chim nhăn xấu
vọng vào tai em cú phôn đột ngột

ô cái cổ chai giữa tiệc ngang tầm
cái cổ chai nhỏ nhỏ thon thon tròn trịa hơn mấy cái mai cô của ban tù ca sân khấu
em lấy mất của anh em bỏ dưới gầm bàn
dấu biệt cái cổ chai chỉ vì anh đã nhìn ra chiều đắm đuối
em con mắt lá răm xanh xinh xoay người theo những đường tròn tròn cong cong màu đen của mấy chai nước suối
lồ lộ trên sân khấu nằm ngang
anh phải gồng mình dằn cơn khát đến cổ khan
anh không thèm nhìn mấy cổ mà cũng không thấy được cái cổ chai của anh

tiệc vui nào cũng tan
còn anh cả tuần sau anh về anh vẫn còn mỏi cổ
anh nhớ cái vầng trăng ngồ ngộ
nhấp nhô trên sóng nước đêm tàn
hay là anh nhớ cổ
cái cổ chai trên bàn đã bị em dấu biến

cái cổ chai cái cổ của anh
hãy để lên bàn
còn em thì ngồi yên xuống ghế
đừng đứng chông chênh coi chừng em té
thì khổ cái cổ chai của anh

_______________________________________________

vài lời đề tặng trên bản đặc biệt của một bài thơ ngô du đông


0 Comments:

Post a Comment

<< Home